Cạn nguồn

Lòng Đông


Mùa thu mang đến bao nhiêu gió
Nhỏ xuống trên cành bao giọt mưa
Sao ta đếm được niềm lưu luyến
Từ buổi thu về xưa rất xưa
 
Từ buổi mùa thu nhuộm tuổi mơ
Xoá tan đi giấc mộng mong chờ
Ta thôi ao ước " Hằng bên Cuội"
Thôi đợi chờ em trong giấc mơ
 
Đời đưa ta ngược bao sông núi
Phận lạc loài duyên kiếp nổi trôi  
Một hôm người cũ ngang nơi mới
Kỷ niệm nhìn ta nhoẻn miệng cười
 
Em vẫn là em vẫn nụ cười
Dẫu không còn nữa thuở đôi mươi
Phôi pha đã nhuộm lên màu tóc
Ta bước qua em chẳng một lời
 
Nay ta của kiếp cô đơn
Đã quên hết những vui buồn xa xưa 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 16 tháng 10 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Lòng Đông"